Saturday, June 21, 2025
Cơ quan Tình báo và Đặc nhiệm của Israel (Do Thái)
The Mossad, tên đầy đủ là "Cơ quan Tình báo và Đặc nhiệm của Israel". Trên thực tế, cơ quan này có lịch sử không dài, được thành lập vào năm 1951. Nhiệm vụ chính của cơ quan này là thu thập thông tin tình báo ở nước ngoài và ám sát. Là một ngôi sao đang lên trong cộng đồng tình báo, Mossad đã được coi là một trong bốn khối điệp viên hàng đầu thế giới nổi lên trong một thời gian ngắn với cá tính nổi bật là "những kẻ tàn nhẫn và ít nói", sánh vai cùng với Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ, MI6 của Anh và KGB của Liên Xô, có khi lại vượt hơn.
Trận chiến nổi tiếng của Mossad là truy đuổi tàn dư Đức Quốc xã Adolf Eichmann. Năm 1961, các điệp viên Mossad đã nhập cảnh vào Argentina bằng hộ chiếu giả. Sau khi săn lùng cẩn thận, họ tìm thấy Eichmann, người đã làm phẫu thuật thẩm mỹ trong nhiều năm và đang che giấu danh tính của mình. Cuối cùng, Eichmann bị đánh thuốc mê và bắt cóc. Thông qua lập hồ sơ bệnh án giả, Mossad đàng hoàng đưa Eichmann trở lại Israel để xét xử và đưa lên giá treo cổ. Điều làm nên sự nổi tiếng của Mossad chính là "Chiến dịch sự phẫn nộ của Chúa trời" cũng được gọi là Chiến dịch Bayonet, là một chiến dịch mật do Mossad tiến hành nhắm tới các cá nhân được cho là có liên quan tới vụ thảm sát Munich năm 1972 trong đó 11 thành viên đội tuyển Olympic Israel đã bị giết hại. 11 vận động viên Israel tham gia Thế vận hội đã bị những tên khủng bố "Black September" người Palestine giết chết. Mossad ăn miếng trả miếng, thành lập nhiều đội ám sát để truy lùng 10 tên khủng bố "Tháng chín đen” có liên quan đến vụ thảm sát. Phải đến vụ ám sát thứ 11 tại Warsaw, Ba Lan, một tên trúng năm viên đạn vẫn sống sót sau thảm họa, mới gây ra phản ứng dữ dội trên toàn thế giới. Trong chiến dịch ám sát kéo dài 9 năm, các điệp viên Mossad đã sử dụng đủ mọi thủ đoạn như bắn súng, đầu độc, mỹ nhân kế, bom xe, bom giường, bom điện thoại và các chiêu độc lạ khác, chắc chắn còn thú vị hơn cả điệp viên trong phim 007. Ví dụ, khi ám sát Salama, kẻ lập kế hoạch chính của "Black September", tại Beirut, Lebanon, Mossad đã sử dụng điệp viên xinh đẹp Penelope, cải trang thành người ủng hộ PLO, để tiếp cận Salama bằng nhan sắc của mình, tìm ra tung tích của hắn ta và cuối cùng giết chết hắn bằng một quả bom cài xe. Khi ám sát Hamshari, một đại diện của PLO, tại Paris, Pháp, các điệp viên Mossad đã cài một quả bom điều khiển từ xa vào điện thoại nhà riêng của Hamshari, và kích nổ nó để giết ông ta sau khi Hamshari trả lời điện thoại xác nhận danh tính của mình. Khi ám sát Abadeshir ở Síp, các chuyên gia nổ mìn của Mossad đã phát triển một quả bom giường có thể kích hoạt công tắc áp suất khi một người nằm xuống, và các điệp viên bên ngoài có thể kích nổ nó từ xa...
Một trong những kiệt tác hoàn hảo của Mossad là "Vụ ám sát bằng sô cô la". Năm 1976, Wadi Haddad, thủ lĩnh của Mặt trận Giải phóng Nhân dân Palestine, đã lên kế hoạch cho vụ cướp máy bay Air France gây chấn động. Để giải cứu những hành khách Do Thái trên máy bay, Israel đã xây dựng một kế hoạch đột kích gần như hoàn hảo trên một ngàn dặm và giải cứu thành công hầu hết các hành khách ở Uganda. Nhưng Haddad, kẻ chủ mưu đằng sau vụ việc, đã trốn sang Baghdad, Iraq và ẩn náu. Sau một thời gian dài theo dõi, Mossad đã kích động những người xung quanh Haddad nổi loạn. Theo sở thích ăn sô cô la của hắn, một hộp sô cô la cao cấp được sản xuất tại Bỉ đã được tùy chỉnh và đầu độc đặc biệt và gửi đi. Loại chất độc mãn tính này sẽ không giết chết người ngay lập tức, nhưng sẽ gây ra các triệu chứng tương tự như bệnh bạch cầu. Haddad qua đời sáu tháng sau đó, và trong một thời gian dài, thế giới bên ngoài nghĩ rằng hắn ta chết vì bệnh.
Loại thủ đoạn xuất quỷ nhập thần này đã được sử dụng đến mức cực đoan trong vụ ám sát thủ lĩnh Hamas Mabahouh vào tháng 1 năm 2010. Mười một điệp viên Mossad, đóng giả làm khách du lịch, mang theo hộ chiếu giả từ Anh, Pháp, Đức, Ireland và các nước khác và bay từ các nước khác nhau đến Dubai, UAE, nơi mục tiêu đang ẩn náu. Họ đã phân công rõ ràng và sử dụng phương pháp đầu độc chỉ trong năm giờ để tạo ra ảo giác rằng mục tiêu đã chết vì một cơn đau tim đột ngột mà không để lại bất kỳ dấu vết nào, thậm chí còn lừa dối bác sĩ pháp y thực hiện khám nghiệm tử thi. Sau đó, họ rời đi. Mãi đến sau này, cảnh sát Dubai mới phát hiện ra điều gì đó bất thường trong hệ thống giám sát của khách sạn khiến họ nghi ngờ đó là một vụ ám sát, nhưng họ vẫn không biết đó là loại thuốc độc gì.
Để tránh gây sự chú ý và hại lây người vô tội, Mossad thường chọn ám sát trong im lặng đối với mục tiêu của mình, nhưng thỉnh thoảng, để răn đe khủng bố, họ sẽ chọn "giết người công khai" với tiếng động lớn, giống như vụ ám sát các nhà khoa học hạt nhân Iran lần này.
Ví dụ, vào tháng 4 năm 1988, để giết Abu Jihad, một nhân vật chủ chốt trong Tổ chức Giải phóng Palestine, các điệp viên Mossad đã lẻn vào Tunisia, đầu tiên sử dụng máy gây nhiễu công nghệ cao để cắt đứt mọi tín hiệu liên lạc trong khu vực mục tiêu, sau đó phá cửa xông vào. Một chục tay súng đã bắn 52 phát đạn vào Jihad. Một ví dụ khác là vào năm 2004, ba tên lửa đã được phóng từ một chiếc trực thăng ở nơi công cộng và trực tiếp thổi bay nhà lãnh đạo tinh thần của Hamas, Hasin thành từng mảnh. Người kế nhiệm của ông, Rantisi, cũng bị tên lửa truy hồn đưa về với thánh Allah chỉ 25 ngày sau khi nhậm chức. Hầu hết các cuộc truy lùng của những người kế nhiệm sau này cũng áp dụng phương pháp răn đe này.
Ngày nay, hãy nhìn vào những kẻ khủng bố đã từng nói năng hung dữ táo bạo, ít tay còn dám thò đầu ra to tiếng. Một câu trong kinh Talmud của người Do Thái được cho là khẩu hiệu hoạt động của Mossad: "Nếu ai đó muốn giết bạn, bạn phải Tiên hạ thủ vi cường”tức nên ra tay trước. Lần này Israel ra tay đánh Iran trước cũng căn cứ vào lời dạy này. Để đến khi Iran có bom nguyên tử thì đã quá muộn.
Theo số liệu thống kê từ cuốn sách "Rise and Kill First - history of Israel's targeted assassinations “ (Ra tay trước - lịch sử các vụ ám sát có chủ đích của Israel) của nhà báo Israel Ron Bergman phát hành vào tháng 1 năm 2018, Mossad đã thực hiện hơn 2.300 vụ ám sát có chủ đích. Trong số đó, những vụ được ghi chép đầy đủ bao gồm cái chết của thủ lĩnh Hezbollah Mughniyeh trong một vụ đánh bom xe ở thủ đô Damascus của Syria năm 2008; cái chết của giám đốc vận chuyển vũ khí Hamas Bahouh bị ngạt thở bằng một chiếc gối trong một khách sạn ở Dubai năm 2010; vụ bắn chỉ huy quân sự Hezbollah Rakchis ở Beirut, Lebanon năm 2013; và cái chết của kỹ sư người Tunisia Zouari, người đã sản xuất máy bay không người lái cho Hamas năm 2016... Kẻ chủ mưu đằng sau tất cả những hành động này chính là Mossad.
Tất nhiên, có nhiều trường hợp hành động của Mossad đã thất bại. Ví dụ, trong "Chiến dịch sự phẫn nộ của Chúa trời", một số người qua đường vô tội đã bị giết hại vì xác định sai mục tiêu và di chuyển quá mức. Mặc dù chính phủ Israel đã bồi thường, nhưng cũng khiến Mossad được khen ngợi và cũng bị chỉ trích với áp lực rất lớn. Nhưng Mossad phục vụ an ninh quốc gia của Israel chứ không màng danh tiếng của thế giới. So với những cống hiến của họ cho Israel, đánh giá của người ngoài cuộc không thể làm thay đổi được ý chí của họ.
Tương tự như vụ Hamas đột kích Israel trực tiếp từ Dải Gaza, gây ra tổn thất lớn cho nước này. Trong quá trình này, Israel hoàn toàn không chuẩn bị và bị bất ngờ, được coi là thất bại của cộng đồng tình báo Israel. Conricks, cựu phát ngôn viên của Lực lượng Phòng vệ Israel, thậm chí còn nói với CNN rằng "đây là Trân Châu Cảng của Israel" và "toàn bộ hệ thống tình báo đã không cung cấp được biện pháp phòng thủ an ninh cần thiết cho người dân Israel". Tuy nhiên, mặc dù lần này Israel bị bất ngờ, một báo cáo sau đó cho thấy các cơ quan tình báo của Israel thực sự đã có được thông tin tình báo này vào năm 2022, nhưng giới lãnh đạo Israel đã không coi trọng thông tin tình báo này. Họ tin rằng Hamas không có khả năng như vậy. Các sự kiện xảy ra vào ngày 7 tháng 10 năm 2023 đã chứng minh rằng thông tin tình báo này là đúng. Cho dù các vụ ám sát phủ đầu và tàn nhẫn của Mossad có hiệu quả hay không, thì con đường phát triển của Israel ở Trung Đông bị bao vây bởi những kẻ thù hùng mạnh trong vài thập kỷ qua có thể là câu trả lời mạnh mẽ nhất. PLO, Hamas, Hezbollah hùng mạnh... đã liên tiếp suy yếu và không còn dám gây rắc rối nữa. Đây là một bằng chứng rõ ràng. Khi những kẻ khủng bố chỉ nghe hiểu đạn và chỉ sợ đạn, thì việc nói về công lý và ràng buộc đạo đức là vô ích.
Có thể nói chắc chắn rằng Hoa Kỳ đã thay đổi phong cách trong quá khứ của mình trong những năm gần đây và bắt đầu thúc đẩy mạnh mẽ chiến lược chặt đầu. “Trên đầu ba thước có máy bay không người lái”phần lớn được thúc đẩy bởi hiệu ứng chặt đầu rắn của Israel. Tất nhiên, có thể cho rằng giọng điệu của Iran sẽ tiếp tục như xưa. Với sự hỗ trợ công khai hoặc bí mật của một số quốc gia, tiếng kêu gào của họ để xóa sổ Israel và đánh bại Hoa Kỳ chắc chắn sẽ còn tiếp tục dưới lá cờ đẫm máu, nhưng phản ứng của thế giới đối với họ có thể chỉ là ngày càng nhiều cái tát vào mặt.
Trong thế giới ngày nay, luận về tình báo và ám sát thì Mossad đứng hàng đầu. Mossad được thành lập bởi Thủ tướng đầu tiên của Israel là David Ben-Gurion vào năm 1951, khi Israel mới chỉ được lập quốc được bốn năm và bị kẻ thù bao vây và các nước Ả Rập đang thèm muốn nuốt chửng nó. Ben-Gurion tin rằng Israel không có chiều sâu phòng thủ và chỉ có thể dựa vào các cơ quan tình báo để cung cấp "tuyến phòng thủ đầu tiên" khi "bị kẻ thù bao vây", tức là cung cấp cho Israel khả năng cảnh báo sớm mạnh mẽ. Kể từ khi thành lập, người đứng đầu Mossad đều báo cáo trực tiếp với Thủ tướng và đã thực hiện xuất sắc các nhiệm vụ ám sát, giải cứu và tình báo trong hơn nửa thế kỷ. Thậm chí còn huyền thoại hơn là Mossad còn có khả năng đánh cắp bản thảo bài phát biểu của nhà lãnh đạo Liên Xô Khrushchev, bản vẽ thiết kế máy bay chiến đấu Mirage của Pháp và thông tin mật về các cơ sở hạt nhân của Iran. Nói về lịch trình huyền thoại của Mossad, trải nghiệm tình báo ấn tượng nhất có lẽ là việc đánh cắp được bài phát biểu của Khrushchev trước khi ông ta phát biểu. Tại Đại hội Đảng Cộng sản Liên Xô lần thứ 20, Khrushchev đã làm một "báo cáo mật", tất nhiên là tuyệt mật. Nhưng không ngờ, ngay sau khi Khrushchev soạn thảo xong, đã bị rò rỉ. Mặc dù CIA của Hoa Kỳ đã cố gắng hết sức để tìm kiếm "báo cáo mật" này, nhưng Mossad của Israel mới thực sự có trong tay "báo cáo mật" này, điều này khiến mọi người ngạc nhiên hết sức. Khi Trump tuyên bố rút khỏi Thỏa thuận hạt nhân Iran năm 2018, để ủng hộ Trump, Netanyahu đã công bố một lượng lớn thông tin về "chương trình hạt nhân" của Iran mà Mossad có được. Mặc dù một số tài liệu này đã lỗi thời, nhưng mọi người đều kinh ngạc về một điều: rất nhiều thông tin mật phải là "tối mật" ở Iran, làm thế nào Mossad có thể đánh cắp chúng mà không ai phát hiện.
Năm 1997, khi Netanyahu lần đầu tiên làm Thủ tướng Israel, ông đã ra lệnh đầu độc thủ lĩnh Hamas Mashaei. Các điệp viên Mossad đã công khai và cưỡng bức tiêm thuốc độc cho Mashaei trên đường phố Amman, thủ đô của Jordan. Vua Jordan khi đó rất tức giận. Theo quan điểm của ông, Israel đang công khai làm nhục Jordan. Vì vậy, Vua Jordan đã đe dọa rằng "nếu Israel không đưa thuốc giải độc, ông sẽ treo cổ thủ phạm và xóa bỏ hiệp ước hòa bình với Israel". Netanyahu đành phải nhượng bộ và cung cấp thuốc giải độc, đồng thời đồng ý thả thủ lĩnh tinh thần Hamas Yassin. Tuy nhiên, Yassin đã bị giết bằng một tên lửa ở Thành phố Gaza bảy năm sau đó. Lãnh đạo kế nhiệm của Hamas cũng bị Mossad giết chết tại Thành phố Gaza bằng phương pháp tương tự chưa đầy một tháng sau đó. Israel đã tiến hành một cuộc không kích lớn vào Iran vào thứ Sáu tuần trước, ám sát một số nhà lãnh đạo quân sự và khoa học hàng đầu của Cộng hòa Hồi giáo. Israel cho biết họ "không có lựa chọn nào khác" vì chương trình hạt nhân của Iran tiến triển nhanh chóng và các cuộc đàm phán giữa Tehran và Hoa Kỳ diễn ra chậm chạp.
Từ năm 2010, Mossad của Israel, một cơ quan tình báo đầy phép lạ, đã có liên quan đến các vụ ám sát chính xác ít nhất bốn nhà khoa học Iran khác. Vụ việc khét tiếng nhất là vụ ám sát Mohsen Fakhrizadeh vào năm 2020, một giáo sư vật lý được các quan chức Israel và phương Tây coi là cha đẻ của chương trình vũ khí hạt nhân của Iran. Vụ ám sát được Mossad lên kế hoạch bên ngoài Iran và thực hiện bằng súng máy chạy bằng AI gắn trên một chiếc xe tải gần đó. Khi Fakhrizadeh lái xe ngang qua, thiết bị này đã bắn 13 phát vào mặt ông, giết chết ông trong vòng chưa đầy một phút, trong khi vợ ông, người ngồi cách đó chỉ vài inch, không hề sây sát một sợi tóc. Vụ tấn công đã thành công mặc dù Fakhrizadeh được một đội an ninh gồm 11 người đi cùng. Vụ việc diễn ra sau một loạt các vụ ám sát có chủ đích vào đầu những năm 2000 theo một mô típ tương tự, với việc Mossad nhắm vào các nhà khoa học đang trên đường đi làm.
Năm 2010, nhà vật lý hạt nhân Iran Masoud Ali Mohammadi đã thiệt mạng khi một quả bom gắn vào xe máy của ông được kích nổ từ xa khi ông rời khỏi nhà ở phía bắc Tehran, nơi ông giảng dạy tại Đại học Tehran. Cuối năm đó, một nhà khoa học hạt nhân khác, Giáo sư Majid Shahriari, đã thiệt mạng tại thủ đô khi hai người đi xe máy tiếp cận ông và gắn một quả bom từ tính vào xe của ông. Năm 2012, phó giám đốc cơ sở làm giàu uranium của Iran, 32 tuổi, đã bị giết như một cảnh quay theo phong cách Hollywood khi hai sát thủ đi xe máy gắn một quả bom từ tính vào chiếc xe Peugeot của ông khi ông đang trên đường đi làm ở Tehran. Fereydoun Abbasi, cựu giám đốc Tổ chức Năng lượng Nguyên tử Iran, người đã sống sót sau một vụ ám sát năm 2010, nằm trong số các nhà khoa học thiệt mạng vào thứ Sáu tuần vừa rồi. Mohammad Mehdi Tehranchi, hiệu trưởng Đại học Hồi giáo Azad của Tehran, cũng đã thiệt mạng trong một cuộc không kích của Israel vào một trung tâm chỉ huy quân sự của Iran. Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu cho biết vào thứ Sáu rằng mục tiêu của ông là loại bỏ mọi mối đe dọa mà Iran gây ra cho Israel. Sau vụ tấn công đầu tiên, Iran bắt được hai nội gián và treo cổ ngay tức thì. Không có nội gián chắc chắn Israel không thể biết được cuộc họp của các tướng lĩnh và nhà khoa học diễn ra vào địa điểm nào, giờ nào để đánh một mẻ lưới quá đẫy.
Một phây bốc cờ dương dương tự hào nói:”Thua hết Việt Nam, lãnh đạo của chúng ta không ai bị ám sát bởi tình báo ta là nhất!”. Ồ nhỉ! Tình báo ta là thiên la địa võng, sức mạnh của quần chúng nhân dân. Hồi máy bay Mỹ bắn phá miền Bắc, mỗi công dân là một tình báo viên. Chị quét rác, ông xích lô, cậu bé bơm xe đầu phố hay bất cứ ai, đều cảnh giác cao độ đề phòng gián điệp chỉ điểm cho máy bay địch oanh tạc quán xôi chè bà Thứ ở đầu phố hàng Phèn….kkk
Nguồn Peter Pho
Bác Sĩ Trần Kim Tuyến - Việt Nam Cộng Hòa
Bác Sĩ Trần Kim Tuyến
(Kính
dâng hương hồn các chiến sĩ tình báo của VNCH bị thảm sát bởi những tay
sai của Việt Cộng núp dưới danh nghĩa các lãnh tụ đảng phái chính trị
và các lãnh tụ tôn giáo)
Từ
sau năm 2005, nhất là sau khi ông Phạm Xuân Ẩn qua đời , mỗi năm vào
dịp 30 tháng 4, người ta lại đăng lại bài viết của ký giả Hoa Kỳ viết về
ông cùng một số bài viết của một số tác giả khác (người Việt Nam và có
lẽ là phía “bên thắng cuộc”). Những người viết về ông Phạm Xuân Ẩn đã
khéo tặng ông danh xưng “người điệp viên hoàn hảo” và nêu bật thành tích
của ông là đã cứu thoát bác sĩ Trần Kim Tuyến – Trùm Mật Vụ của chế độ
VNCH – vào lúc Sài Gòn đang trong tình trạng “dầu sôi lửa bỏng” sắp sửa
rơi vào vòng tay của bộ đội Cộng Sản Bắc Việt. Những gì đã được viết ra
trong quá khứ thì không sai và cũng không có gì “cường điệu” so với sự
thật ; nhưng đó chỉ là hình ảnh của “hiện tượng” mà không phải là chi
tiết của “bản chất” trong mối liên hệ “kỳ quặc” của “điệp viên nhị trùng
Phạm Xuân Ẩn” với ông trùm mật vụ Trần Kim Tuyến !!!
Trực thăng Air America (CIA) đã bốc BS Trần Kim Tuyến ra khỏi Saigon vào trưa ngày 30 tháng 4 năm 1975
Cả
2 nhân vật Trần Kim Tuyến và Phạm Xuân Ẩn đều đã qua đời từ lâu, nhưng
bác sĩ Trần Kim Tuyến kỳ bí hơn ông Phạm Xuân Ẩn vì bác sĩ Trần Kim
Tuyến không để lại bất cứ chứng từ nào về cuộc tham gia chính trị của cá
nhân ông, cũng như chưa bao giờ có ký giả nào đến “phỏng vấn” hay quay
film về sự nghiệp của ông. Vì vậy tất cả những sự kiện sắp sửa được nêu
ra trong bài viết này đều là những “lý đoán”, cho nên độc giả nào đòi
hỏi người viết phải đưa ra những văn bản hay hình ảnh để minh họa hay
dẫn chứng các sự kiện đã nêu thì người viết xin trả lời chung là
“impossible”.
Thời
Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo VNCH, chức vụ chính thức của bác sĩ
Trần Kim Tuyến được bổ nhiệm là “Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Chính Trị”, tuy
nhiên không ai biết lương bổng hay nghi vệ của bác sĩ Tuyến như thế nào,
lại càng không biết “trách nhiệm và phận sự” của Sở Nghiên Cứu Chính
Trị mà bác sĩ Trần Kim Tuyến là Giám Đốc. Người ta cũng có thể dịch nhóm
chữ MẬT VỤ sang tiếng Anh là SECRET SERVICE (có nghĩa là dịch vụ bí
mật), tuy nhiên theo thói quen sử dụng của người Mỹ, Secret Service chỉ
giới hạn trong việc “bảo vệ các yếu nhân” của Hoa Kỳ. Trong khi đó, về
phía người Việt, Mật Vụ có nghĩa là Công An, Lính Kín, Cảnh Sát Đặc
Biệt…Trong phạm vi rộng rãi hơn, Mật Vụ cũng có thể là Phản Gián, Tình
Báo Xâm Nhập, An Ninh, Đặc Vụ…theo nhận xét của người viết : Sở Nghiên
Cứu Chính Trị là tiền thân của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo thời Đệ
nhị Cộng Hòa.
Tôi gọi bác sĩ Trần Kim Tuyến là nhân vật “Kỳ Bí ” bậc nhất của VNCH vì những lý do sau đây :
1. Không ai biết rõ lý do nào bác sĩ Tuyến đã rời Sài Gòn từ 1962 để đi làm Tổng Lãnh Sự tại Cairo (Egypt).
2. Sau 1 tháng 11 năm 1963, cũng không ai biết bác sĩ Tuyến trở lại Sài Gòn vào thời điểm nào.
3. Không thấy bác sĩ Tuyến tham chính hay trở lại làm việc trong môi trường An Ninh -Tình Báo của VNCH.
4.
Người ta đồn đoán là bác sĩ Tuyến làm việc “cho” CIA (dễ hiểu là bác sĩ
Tuyến không phải là tỉ phú nên phải cần có phương tiện tài chánh để
hoạt động) .
5.Việt Cộng có thói quen là bôi bác bêu xấu tất cả những “lãnh đạo của VNCH” với những bài viết có văn phong của những tên viết mướn vô học và thiếu giáo dục,
dù những kẻ viết mướn này đã thành danh hay chưa thành danh. Cứ xem
những tài liệu mà bọn đàn em của Lê Duẩn và Lê Đức Anh công khai xuất
bản để bêu riếu và hạ nhục Đại Tướng Võ Nguyên Giáp thì đủ tỏ bọn Việt
Cộng sẽ hạ nhục các cấp lãnh đạo của Việt Nam Cộng Hòa như thế nào. Tuy
nhiên tôi không thấy bài viết nào đề cập đến bác sĩ Tuyến, không phải
bọn chúng sợ uy lực của ông (VNCH đã sụp đổ thì uy lực bác sĩ Tuyến đâu
có còn hiện hữu) mà là vì chúng không có bất cứ tài liệu về ông – dù là
những tài liệu của Sở Nghiên Cứu Chính Trị hay của báo chí đề cập đến
những thất bại hay thành công của ông !!!
6.
Bác Sĩ Tuyến vẫn ở Sài Gòn hoạt động Tình Báo, đã tiếp xúc một cách
giới hạn với một số ít nhân vật có ảnh hưởng lớn về mặt quân sự và chính
trị, nhưng khi ông rời Sài Gòn vào ngày 29 tháng 4 năm 1975, phía bên
Việt Cộng bị “chấn động”. Cũng không ai hiểu tại sao bác sĩ Tuyến lại
chọn Anh Quốc (mà không phải là Hoa Kỳ) là nơi cư trú tỵ nạn, và rồi ông
sinh sống ra sao cho đến ngày lìa đời khoảng 1999 - 2000 (nghĩa là gần
25 năm sau ngày 30 tháng 4 năm 1975).
Người
viết không có tham vọng viết lịch sử hay bình luận về thân thế và sự
nghiệp của bác sĩ Trần Kim Tuyến, do đó trong tầm giới hạn của trí nhớ,
tôi cố gắng phác họa những dữ kiện rời rạc xuất xứ từ nhiều nguồn gốc
khác nhau để độc giả có thể mường tượng ra được những chiến công của
chiến sĩ điệp báo Trần Kim Tuyến trong công cuộc đấu tranh gìn giữ sự
sống còn của phần đất của người quốc gia trước sự xâm lăng bỉ ổi, trắng
trợn và tàn nhẫn của bọn Việt Cộng (được sự yểm trợ toàn diện của Đế
Quốc Cộng Sản).
Năm
1959, tại Sài Gòn, học giả Hoàng Văn Chí đã xuất bản quyển sách với tựa
đề Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc. Năm 1986, nhà báo Từ Nguyên phỏng vấn
cụ Hoàng Văn Chí (bài phỏng vấn này được in trong tập san Tự Do số 50,
đề ngày 16 tháng 11 năm 1986 và phát hành tại Bỉ - Belgium ), trích đoạn
:…Tôi làm việc một mình.
Tôi liên lạc được với một Ủy Viên trong Ủy Ban Kiểm Soát Đình Chiến. Họ
đi Hà Nội như đi chợ. Mỗi tuần họ cắp về Sài Gòn cho tôi tất cả báo chí
xuất bản ở Hà Nội…” – Hết trích.
Thực ra, cụ Hoàng Văn Chí chỉ nói một phần sự thật, toàn vẹn của sự thật như sau :
1/
Mạng lưới thu thập thông tin tình báo của Sở Nghiên Cứu Chính Trị do
bác sĩ Trần Kim Tuyến lãnh đạo đã thu thập tất cả những báo chí xuất bản
ở Hà Nội.
2/
Ủy Viên trong Ủy Ban Kiểm Soát Đình Chiến là Ấn Độ (có một số nhân viên
làm việc cho Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc) – vì vậy họ đi Sài Gòn ra
Hà Nội như đi chợ, nhân viên người Ấn Độ chỉ là người chuyển hàng chứ
không phải là người đi thu thập sách báo in tại Hà Nội (người Ấn Độ
không đọc được tiếng Việt).
3/ Người chuyển các sách báo in tại Hà Nội không giao hàng tại Sài Gòn mà giao hàng tại Rangoon (thủ đô Miến Diện
) khi những người Ấn quá cảnh tại Rangoon trước khi máy bay đáp xuống
New Dehli. Nhân viên của Sở Nghiên Cứu Chính Trị làm việc trong Tòa Đại
Sứ VNCH tại Rangoon mới chuyển hàng từ Rangoon trở lại Sài Gòn. Nói như
cụ Hoàng Văn Chí, hàng giao tại Sài Gòn làm sao tránh được những con mắt
dòm ngó của Việt Cộng nằm vùng?
3 điểm mà tôi vừa nêu trên chứng tỏ bác sĩ Trần Kim Tuyến đã làm việc với Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc từ 1955 : chúng ta nhớ lại rằng đích thân Tổng Thống Eisenhower bổ nhiệm Đại Tá Landsdale cầm đầu phái đoàn Tình Báo của Hoa Kỳ
đi Sài Gòn vào năm 1953 để dọn đường cho một chính quyền được Mỹ “bảo
trợ” nhằm thay thế chính quyền do người Pháp đã và đang “khuynh đảo”
chính quyền miền Nam. Ông Landsdale
không có tiếp xúc với chính giới miền Bắc và không đặt cơ sở hoạt động
của CIA tại miền Trung và miền Bắc Việt Nam. Khi Thủ Tướng Ngô
Đình Diệm lên nắm chính quyền ngày 25 tháng 6 năm 1954 thì giải pháp
chia cắt đất nước đã được bàn tán vì chiến trường Điện Biên Phủ sắp đến
hồi kết thúc với sự thắng lợi nghiêng về phía Việt Cộng. Rồi Hiệp Định
Đình Chiến giữa Pháp và Việt Minh được ký kết tại Genève ngày 20 tháng 7
năm 1954 với 300 ngày giao thời để nhân dân miền Bắc có quyền lựa chọn
“đi vào Nam” hay “ở lại miền Bắc”. Đây
chính là khoảng thời gian mà bác sĩ Trần Kim Tuyến cộng tác với Sở Tình
Báo Hải Ngoại Anh Quốc để thiết lập “mạng lưới tình báo” nhằm dò la tin
tức của Bắc Việt.
Ngay
sau khi liên danh John F. Kennedy và Lyndon B. Johnson đắc cử, các
chính khách của Hoa Kỳ (bao gồm cả 2 đảng Cộng Hòa và đảng Dân Chủ) đến
Sài Gòn đàm đạo với Tổng Thống Ngô Đình Diệm, kín đáo đưa đề nghị Hoa Kỳ
đem quân đội trực tiếp chiến đấu tại Việt Nam. Mọi người đều biết là
Tổng Thống Ngô Đình Diệm thẳng thừng bác bỏ lời đề nghị này. Tình Báo
Hải Ngoại của Anh Quốc biết rõ mục tiêu của Hoa Kỳ là dùng quân lực Hoa
Kỳ để tiêu diệt tiềm năng chiến tranh của Bắc Việt và cũng biết rõ là
Tổng Thống Diệm không cho quân đội Hoa kỳ vào Việt Nam cho nên Hoa Kỳ
chắc chắn “đốn bỏ” chướng ngại vật là anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm và
Cố Vấn Ngô Đình Nhu. Vì không có thế lực nào cản trở được ý định của
Hoa Kỳ, nên Cơ Quan Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc khuyến cáo bác sĩ
Tuyến nên “lánh mặt” khỏi Việt Nam vì nếu ở lại Sài Gòn, ở vào vị thế
thân cận của ông, chắc chắn bác sĩ Tuyến sẽ bị giết. Đó
là lý do, bác sĩ Trần Kim Tuyến xin đi làm Tổng Lãnh Sự tại Cairo và
rời Sài Gòn từ 1962 (trước ngày 1 tháng 11 năm 1963 cả hơn một năm trời
).
Sau
khi Trung Tướng Nguyễn Khánh mở cuộc “chỉnh lý” vào ngày 31 tháng giêng
năm 1964 để đảo chính Tướng Dương Văn Minh, bác sĩ Trần Kim Tuyến trớ
lại Sài Gòn và làm việc cho Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc. Đành rằng
vì sự quen biết trước, nên bác sĩ Tuyến làm việc cho Cơ Quan Tình Báo
Hải Ngoại của Anh, nhưng bác sĩ Tuyến không làm việc cho CIA vì nguyên
nhân thầm kín sau đây :
A.
Làm việc với CIA thì phải trung thành với CIA, phải tuân thủ những kỷ
luật của chef CIA tại Sài Gòn, trong khi làm việc cho Cơ Quan Tình Báo
Anh Quốc – dĩ nhiên phải “trung thành” , nhưng bác sĩ Tuyến được toàn
quyền hành động – không chịu sự điều động cai quản của chef nào cả (vì
Cơ Quan Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc chỉ lấy tin tức chứ không nhúng
tay vào các hoạt động chính trị của chính quyền Sài Gòn).
B.
Bác sĩ Trần Kim Tuyến muốn bảo vệ mạng lưới thâu nhận tin tức của riêng
ông đã gầy dựng từ 1955 ở ngoài Bắc. Họ là những chiến sĩ chống Cộng
thật sự, nên họ trung thành với cá nhân của ông. Nếu bác sĩ Tuyến làm
việc cho CIA, mạng sống của các chiến sĩ tình báo này (kể cả thân nhân
trong gia đình ) có thể bị lâm nguy vì CIA có thể “bán” họ hầu đánh đổi lấy tù binh Mỹ đang bị giam tại Hỏa Lò Hà Nội !!!
http://www.tinmoi.vn/trum-mat-vu-tran-kim-tuyen-da-duoc-cuu-nhu-the-nao-011359024.html
http://www.tinmoi.vn/trum-mat-vu-tran-kim-tuyen-da-duoc-cuu-nhu-the-nao-011359024.html
Tôi
đoan chắc bác sĩ Trần Kim Tuyến không làm việc cho CIA vì nếu là nhân
viên của CIA, ông và gia đình đã có tên trong “danh sách di tản”. Ngày 29 tháng 4 năm 1975, điệp viên nhị trùng Phạm Xuân Ẩn phải đưa bác sĩ Tuyến lên phi cơ trực thăng của “các nhà báo Mỹ” !!!
Theo
như ông Phạm Xuân Ẩn kể lại : sáng ngày 29 tháng 4 năm 1975, bác sĩ
Tuyến được một Thiếu Tá - mà bác sĩ Tuyến giới thiệu là người cháu – chở
tới Văn Phòng của ông, nhờ ông đưa vào Tòa Lãnh Sự Mỹ để di tản…Tôi
nhận thấy có những điểm “bất bình thường” như sau :
1. Bác sĩ Trần Kim Tuyến đến văn phòng ông Phạm Xuân Ẩn chỉ có một mình, có nghĩa là “vợ con và gia đình đã di tản trước “ rồi.
2.
Ngày 29 tháng 4 năm 1975 là hạn chót cho người Mỹ di tản. Trong khi đó
sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, hải quân VNCH vẫn còn trên sông Sài Gòn
và bến Bạch Đằng, Dẫn chứng, qua cuộc điện đàm giữa Phó Đô Đốc Chung Tấn
Cang và Tổng Thống Dương Văn Minh, tướng Cang hỏi Tổng Thống DVM có rời
Sài Gòn hay không để ông chờ đón tại bến Bạch Đằng. Tổng Thống DVM nói
ông không thể bỏ Sài Gòn được, nhưng xin cho gia đình của con gái và
người con rể là Đại Tá Nguyễn Hồng Đài đi theo HQVN rời Sài Gòn. (Đại Tá Nguyễn Hồng Đài hiện ở Pasadena –Nam Cali). Tướng Cang nghe lời đầu hàng của Tổng Thống DVM trên hệ thống phát thanh, ông chỉ thốt ra được 3 chữ THẰNG KHỐN NẠN !!!
Bác
sĩ Trần Kim Tuyến có thừa sức di tản bằng các phương tiện khác, nhưng
ông đến gặp ông Phạm Xuân Ẩn để “nhờ vả” chỉ để test lại bài toán. Đó là
nếu ông Phạm Xuân Ẩn trở mặt và không chịu giúp bác sĩ Tuyến rời khỏi
Sài Gòn thì “đao phủ thủ” (là viên Thiếu Tá – mà bác sĩ Tuyến giới thiệu
là cháu) sẽ hạ sát “điệp viên nhị trùng” ngay lập tức, rồi sau đó 2
người sẽ xuống tàu rời Sài Gòn ngay. Tuy nhiên, ông Phạm Xuân Ẩn dù đứng
khác chiến tuyến, nhưng thông cảm cho “người bạn” đang lâm vào thế kẹt
nên ông tận tình giúp. Cũng nhờ vậy, tôi đoan chắc rằng chính lòng trắc
ẩn có tình người của ông Phạm Xuân Ẩn đã giúp ông sống còn, nếu không
ngày 29 tháng 4 lại là ngày giỗ hàng năm của ông rồi còn đâu!!!
Tôi
cũng đoan chắc là khi ông Ẩn lái xe đưa bác sĩ Tuyến đến địa chỉ số 39
đường Gia Long, “đao phủ thủ” vẫn lái xe gắn máy bám sát theo xe của ông
Ẩn và chờ đến khi bác sĩ Tuyến lên được chiếc trực thăng, viên Thiếu Tá
này mới trở về nhà của mình. Hiện nay chưa một ai xác nhận được lai
lịch của vị Thiếu Tá đã chở bác sĩ Tuyến đến văn phòng của ông Ấn.
3.
Trước ngày Tổng Thống Thiệu chịu trao quyền cho Tổng Thống Trần Văn
Hương, bác sĩ Tuyến đã mưu toan lật đổ Tổng Thống Thiệu, vậy lý do nào
ngày 29 tháng 4 năm 1975, bác sĩ Tuyến mới chịu rời Sài Gòn ?. Theo ý
kiến của riêng tôi, bác sĩ Tuyến là vị chỉ huy có tinh thần trách nhiệm
với thuộc cấp : ông đã dùng uy tín của ông để đưa các nhân viên và gia
đình của họ rời khỏi Sài Gòn bằng nhiều phương cách khác nhau. Đồng thời ông cũng xóa các “dấu vết” trong mạng lưới tình báo của ông
để Việt Cộng khi kiểm soát toàn thể Sài Gòn không thể mò tìm gây phiền
toái và nguy hiểm cho những người vì nhiều lý do không thể rời khỏi Sài
Gòn được.
Bên
ngành Cảnh Sát Đặc Biệt cũng có trường hợp tương tự : Trung Tá Nguyễn
Hữu Hải- nguyên Phụ tá Đặc Biệt của Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia
Quân Khu 2, khi di tản về tới Sài Gòn thì các tướng Huỳnh Thới Tây,
tướng Nguyễn Văn Giàu… đã rời Việt Nam. Nhận thấy Văn Khố của Cảnh Sát
Đặc Biệt vẫn còn nguyên, Trung Tá Hải đã
ra lệnh tiêu hủy và ông là sĩ quan cao cấp nhất của ngành Cảnh Sát Đặc
Biệt đã bàn giao cho Việt Cộng tại Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia trên
đường Võ Tánh tại Sài Gòn (Ghi nhớ : Biện Lý Triệu Quốc Mạnh – kẻ
nằm vùng của Việt Cộng – được Tổng Thống DVM bổ nhiệm làm Giám Đốc Nha
Cảnh Sát Đô Thành, nằm trên đường Trần Hưng Đạo chớ không phải được bổ
nhiệm làm Tư Lệnh Cảnh Sát nên Triệu Quốc Mạnh không biết gì về Văn Khố
của Cảnh Sát Đặc Biệt). Trung Tá Nguyễn Hữu Hải bị Việt Cộng trả thù
bằng cách giam giữ ông tới 17 năm, ông ra tù sau tướng Lê Minh Đảo và
đưa thẳng sang Hoa Kỳ vào năm 1993 (tội của ông không được ghi trên văn
bản nhưng Việt Cộng giam giữ lâu vì ông ra lệnh phá hủy các văn kiện tối
mật mà chúng muốn biết).
4.
Sau khi bốc Trung Tướng Trần Văn Đôn và bác sĩ Trần Kim Tuyến rời khỏi
Sài Gòn, chắc chắn chiếc trực thăng chỉ đủ xăng bay ra Hạm Đội 7, đổi
phi cơ trên Hàng Không Mẫu Hạm nhưng tôi không rõ phi cơ chở 2 vị bay
sang Thái Lan hay bay vào căn cứ Clark trên đất Philippines, chỉ biết
rằng Trung Tướng Trần Văn Đôn thì đến Pháp định cư, còn bác sĩ Tuyến thì
đến Anh định cư. Có lẽ Cơ Quan Tình Báo Hải Ngoại của Anh Quốc trả tiền
“về hưu” cho bác sĩ Tuyến nên ông dùng số tiền này mua một motel nhỏ để
dưỡng già : bác sĩ Tuyến vừa làm manager, vừa làm bồi phòng, vừa làm
janitor, vừa đun nước sôi pha trà… cho khách, giống như một cao thủ võ
lâm “rửa tay gói kiếm” trong các tiểu thuyết kiếm hiệp của Trung Hoa.
5.
Tôn Tử khi viết quyển BINH PHÁP cách nay hơn 2,500 năm , trong chương
“Dụng Gián”, ông có phân loại nhiều loại gián điệp mà Tử Gián có nghĩa
là Gián Điệp chỉ được dùng có 01 lần duy nhất. Tôi gọi bác sĩ Trần Kim
Tuyến là Ông Trùm Hoàn Hảo (như tiêu đề bài viết này) vì sau khi giúp
bác sĩ Tuyến rời khỏi Sài Gòn, điệp viên nhị trùng Phạm Xuân Ẩn đã bị
bọn lãnh đạo của Việt Cộng nghi ngờ lòng trung thành, chúng vinh thăng
cho ông Ẩn từ Đại tá lên Thiếu Tướng Tình Báo nhưng cô lập và không cho
tiếp xúc với bất kỳ ai khiến ông bất mãn. Theo như tiết lộ của bà Irina
trong tập Bút Ký Irina xuất bản hồi 1992 tại Hoa Kỳ,trước khi Liên Sô
sụp đổ, bà Irina sang Việt Nam phỏng vấn ông Ẩn (vì bà là Trưởng Ban Việt Ngữ của đài phát thanh Moscow), ông chua chát nói : “ông chỉ có làm tình và làm báo, chớ ông không có làm tình báo” !!!
Bác
sĩ Trần Kim Tuyến đã đẩy điệp viên nhị trùng Phạm Xuân Ẩn trở thành Tử
Gián nghĩa là vô hiệu hóa khả năng làm tình báo của ông Ấn sau năm 1975.
Bác sĩ Trần Kim Tuyến lìa đời trước ông Phạm Xuân Ẩn chừng non 10 năm,
nhưng bác sĩ Tuyến ra đi với tấm lòng thanh thản. Trong khi đó, ông Phạm
Xuân Ẩn lìa đời với tấm lòng buồn bực ấm ức, chả thế mà trong di chúc,
ông dặn lại con cháu : “sau khi ông chết, xin đừng chôn chung với những người Cộng Sản …”
Đọc
Tam Quốc Chí, đoạn nói về Khổng Minh bị Tư Mã Ý bao vây mà trong thành
chỉ còn vài trăm quân lính, Khổng Minh liền cho mở cửa thành, ngồi ở
cuối đường ngó thẳng vào thành, cầm quạt phe phẩy, vậy mà Tư Mã Ý không
dám tiến quân, rồi sau đó cho lui binh. Mao Tôn Cương bàn rằng : …Kế của
Khổng Minh thành công vì Khổng Minh biết Tư Mã Ý là người suy tính cẩn
thận. Mưu kế ấy sẽ trở nên thất bại nếu người vây thành là Trương Phi
hay Hứa Chữ thì không xong vì 2 ông tướng nóng nẩy này cho dù biết có cả
vạn binh phục kích đi nữa cũng không care !
Tương
tự như vậy, chính vì quá hiểu biết tâm tư + tính tình của bọn lãnh tụ
Việt Cộng nên bác sĩ Tuyến mới triệt hạ được khả năng làm “điệp viên hai
mang” của ông Phạm Xuân Ẩn.
Xin gửi cả sự TÂM PHỤC lẫn KHẨU PHỤC đến bác sĩ Trần Kim Tuyến về tài năng và trí tuệ tuyệt vời của ông.
San Jose ngày 19 tháng 5 năm 2015
Subscribe to:
Posts (Atom)