Monday, August 16, 2021

TRẬN ĐÁNH TAKUR GHAR

























 I. LỜI GIỚI THIỆU

        Trận đánh Takur Ghar tuy ngắn nhưng cường
độ rất quyết liệt giữa đơn vị Hành Quân Đặc Biệt (SOF) Hoa Kỳ và quân khủng bố
Al-Qaeda trong tháng Ba năm 2002, trên đỉnh ngọn núi Takur Ghar ở Afghanistan.
Phía Hoa Kỳ, đó là trận đánh đẫm máu nhất trong hành quân Anaconda, một nỗ lực
đầu trong cuộc chiến tranh ở Afghanistan nhằm mục đích đánh đuổi các tay súng
Al-Qaeda (quân khủng bố của Bin Laden) ra khỏi khu vực thung lũng Shahi-Kot và
rặng núi Arma. Trong trận này, ba trực thăng chở quân đưa quân biệt kích Người
Nhái (SEAL), Biệt Động Quân Hoa Kỳ vào đỉnh núi Takur Ghar, tất cả đều được quân
khủng bố Al-Qaeda chào đón bằng đủ loại vũ khí, tấn công trực tiếp. Cuối cùng,
quân đội Hoa Kỳ vẫn chiếm được đỉnh núi Takur Ghar, với số tổn thất 7 quân nhân
Hoa Kỳ tử trận, 12 người khác bị thương. Trận đánh này còn được đặt tên Trận đánh
Rặng Núi Roberts, quân nhân tử trận đầu tiên của Hoa Kỳ Neil C. Roberts, đơn vị
Người Nhái Hải Quân.





II. TRƯỚC KHI VÀO CHUYỆN



        Đêm 3 tháng Ba năm 2002, cấp chỉ huy Đặc
Nhiệm 11 ra lệnh cho sĩ quan chỉ huy đơn vị Delta AFO (các đơn vị đặc biệt, bao
gồm Delta, Viễn Thám, và Toán Người Nhái 6 ‘SEAL team 6’) bàn giao quyền chỉ
huy các toán biệt kích AFO tham dự hành quân Anaconda cho sĩ quan chỉ huy đơn vị
Đặc Nhiệm SEAL Blue (mầu xanh), người ra lệnh đưa các toán biệt kích từ căn cứ
Không Quân Bagram lên Gardez (căn cứ hành quân tiền phương). Đến thời điểm đó,
các toán biệt kích Người Nhái SEAL vẫn chưa được xử dụng nhiều, tuy nhiên cấp
chỉ huy Đặc Nhiệm 11 vẫn ra lệnh cho họ (SEAL) di chuyển. Cũng có thể ông ta muốn
các toán biệt kích SEAL học hỏi thêm kinh nghiệm tác chiến.





III. TRẬN ĐÁNH



        Khuya ngày 3 tháng Ba, hai toán biệt kích
SEAL từ Devgru, Mako 30 và Mako 21 dưới quyền chỉ huy của Hải Quân Thiếu Tá Vic
Hyder (Mako 21) và trưởng ban hành quân đặc biệt Britt K. Slabinsky (Mako 30) đến
Gardez để thả toán biệt kích xâm nhập vào thung lũng Shahi-Kot. Nhiệm vụ cho toán
Mako 21 bắt tay với toán biệt kích (Delta) AFO Juliet nơi đầu hướng bắc thung lũng,
tái tiếp tế cho toán Delta, sau đó thiết lập một tổ quan sát bí mật trên rặng núi
hướng đông, phía trên vị trí ngăn chặn của Đặc Nhiệm Rakkasan. Trong khi đó, toán
Mako 30 sẽ thiết lập một tổ quan sát trên đỉnh núi Takur Ghar, nơi có thể quan
sát rõ ràng thung lũng Shahi-Kot.







        Vì lý do thời gian cấp bách, trực thăng
được xử dụng để đưa toán biệt kích SEAL lên đỉnh núi trước hừng đông. Cấp chỉ
huy AFO để nghị điểm xâm nhập cách mục tiêu 4300 bộ (1400m) nơi phiá đông đỉnh
núi, nhưng phi vụ thả bom B-52 trong khu vực bị trì hoãn, nên toán biệt kích
SEAL được lệnh quay về đáp trên một phi đạo gần Gardez. Vấn đề trở nên rắc rối,
có thể bị trì hoãn lần nữa nên toán biệt kích SEAL quyết định chọn ngay đỉnh núi
làm điểm xâm nhập.



        Hai toán SEAL được hai trực thăng
Chinook MH-47, trung đoàn 160 Không Yểm, Razor 03 và Razor 04 vào đón lúc 11:23
phút đêm 3 tháng Ba. Bất ngờ, Razor 03 gặp trở ngại kỹ thuật động cơ máy bay, nên
hai trực thăng Chinook MH-47 khác lên thay thế. Chuyện này làm cho toán biệt kích
SEAL không thể được đưa vào điểm xâm nhập nơi hướng đông đỉnh núi trước 2:30 rạng
sáng ngày 4 tháng Ba, và không đủ thời gian lội bộ lên đến đỉnh núi trước hừng đông.  







        Quân đội Hoa Kỳ gửi lên một AC-130H
Spectre, Nail 22, bay thám thính đỉnh núi khu vực toán biệt kích SEAL sẽ xâm nhập,
không trông thấy các hoạt động của địch, nhưng sau đó được điều động bay yểm trợ
cho đơn vị khác trước khi hai trực thăng Razor 03 và Razor 04 đưa hai toán biệt
kích SEAL vào đến bãi đáp. Trưởng toán biệt kích SEAL Mako 30 cảm thấy lo lắng
với tốc độ trực thăng đưa toán biệt kích vào bãi đáp, anh ta băn khoăn, không
biết viên phi công có đưa vào đúng bãi đáp hay không? Nhưng sau đó tự trấn an,
tin tưởng nơi kỹ thuật hiện đại của người Hoa Kỳ.   



        Khoảng 2:45 phút sáng, khi trực thăng
Razor 03 bật đèn dưới bụng chuẩn bị vào bãi đáp, ngay tức khắc đạn đại liên phòng
không 12 ly 7, B-40 nổ vang đội chào đón chiếc trực thăng chở toán biệt kích
SEAL Mako 30. Một qủa đạn B-40 trúng gần buồng lái gây đám cháy. Trong khi đạn đại
liên đi xuyên qua thân trực thăng, qủa đạn B-40 thứ hai trúng trụ radar bên phải,
nổ tung hệ thống cung cấp điện cho chiếc trực thăng, đặc biệt hệ thống điều khiển
súng minigun (6 nòng, bắn tốc độ rất cao), và hệ thống định hướng bay. Chiếc
Razor 03 bị trúng thêm hai qủa B-40 nữa và đạn đại liên từ ít nhất ba vị trí tác
xạ, đặc biệt từ ụ súng đại liên phòng không 12 ly 7.



        Viên phi công, Chuẩn Úy Alan Mack thông
báo sẽ đem chiếc trực thăng trúng đạn ra khỏi bãi đáp (hủy bỏ chuyến xâm nhập).
Lúc dó cửa đuôi trực thăng đã mở cho toán biệt kích nhẩy ra, Trung Sĩ Người Nhái
Neil C. Roberts bị rơi ra ngoài. Chiếc Razor 03 muốn quay trở lại cứu Roberts,
nhưng chiếc trực thăng đã bị hư hại, không điều khiển được, phải đáp khẩn cấp
trong thung lũng cách bãi đáp 7 dặm (khoảng 11 cây số). Trung Sĩ Roberts rơi xuống
từ khoảng cách 10 bộ vào đống tuyết bao phủ đỉnh núi Takur Ghar.







        Roberts bật nút xử dụng hồng ngoại tuyến
đánh dấu vị trí của anh ta. Chuẩn Úy Jason Friel lái chiếc Razor 04 bay vào bãi
đáp định cứu Trung Sĩ Roberts, trong khi Razor 03 thả toán biệt kích Mako 30.
Ban đầu, lúc trời chưa sáng rõ, quân khủng bố Al-Qaeda chưa phát giác toán biệt
kích SEAL xâm nhập, Mako 30 phân tán ra từng tổ hai người di chuyển theo thế
“chân vạc”, cho đến khi bị địch phát hiện. Một tổ di chuyển ngang qua một ổ súng
được ngụy trang của Al-Qaeda, bắn chết 3 tên, trước khi bị ổ súng đại liên của địch
đàn áp. Cuộc chạm súng kéo dài khoảng 20 phút, trước khi người trưởng toán biệt
kích ra lệnh rút. Một nhân viên điều không, Thượng Sĩ John A. Chapman cùng với
hai quân biệt kích SEAL bị thương. Mako 30 lui ra khỏi đỉnh núi và yêu cầu đơn
vị tiếp cứu, đa số quân nhân dưới quyền Đại Úy Nate Self thuộc tiểu đoàn 1 Biệt
Động Quân Hoa Kỳ đảm trách, đang nằm ứng chiến trong căn cứ Không Quân Bagram.
Trong khi đó, Thượng Sĩ Chapman bị lầm lẫn đã chết trước khi toán biệt kích
Mako 30 rút lui ra khỏi đỉnh núi Takur Ghar. Phi cơ quan sát không người lái gửi
hình ảnh về cho thấy, còn lại một mình, Chapman bị trúng đạn vào hai nơi, giết
được 1 tên địch trước khi bị tên khác bắn chết.



        Một đơn vị tiếp ứng cấp thời được điều
động gồm có 19 Biệt Động Quân (TĐ1/75), ban điều không Không Quân bốn người với
Trung Sĩ Nhất Kevin Vance làm trưởng toán. Tất cả lên hai trực thăng Chinook
Razor 01 và Razor 02 bay vào khu vực đỉnh núi Takur Ghar. Trực thăng Razor 01
do lầm lẫn (toán điều không) được lệnh vào bãi đáp “nóng”, đỉnh núi có tọa độ
33020’34”N, 69012’49”E. Lúc đó, Không Lực Hoa Kỳ không
cho phép loại phi cơ AC-130 (Spectre) bay trên không phận giao tranh lúc ban ngày,
sau vụ một phi cơ AC-130 bị bắn rơi trong trận đánh Khafji, thời gian chiến
tranh Vùng Vịnh (Gulf War, Iraq, Trung Đông). Do đó chiếc AC-130 đang yểm trợ
toán biệt kích SEAL Mako 30, được lệnh bay ra khỏi khu vực hành quân trước khi
trực thăng Razor 01 chở Biệt Động Quân vào đến bãi đáp.



        Trong khi đó, trên đường bay đến mục tiêu,
cấp chỉ huy Biệt Động Quân được cho biết nhiệm vụ, họ vào bãi đáp để “thâu hồi”
một toán “bắn tỉa” SEAL đang chạm súng với địch… điều này không đúng. Ngoài ra
các đơn vị Hoa Kỳ gặp phải vấn đề liên lạc truyền tin khó khăn, phi công bay
AC-130 vẫn chưa biết trực thăng Razor 01 chở Biệt Động Quân đang trên đường vào
bãi đáp. Khoảng 06:10 phút sáng, Razor 01 được lệnh Đại Úy Nate Self bay vào bãi
đáp và ngay tức khắc được chào đón bằng đại liên phòng không 12 ly 7, súng phóng
hỏa tiễn B-40 và tiểu liên AK-47. Kết qủa, xạ thủ đại liên 6 nòng (minigun)
Trung Sĩ Philip Svitak trúng đạn chết, hai phi công, Chuẩn Úy Greg Calvert và
Chuck Gant trúng đạn tiểu liên, bị thương nặng. Một qủa B-40 trúng động cơ bên
phải, hư hỏng làm chiếc trực thăng Chinook rơi xuống đất. Trong khi Biệt Động
Quân cùng toán điều không Không Quân chạy ra khỏi chiếc trực thăng, Binh Nhấ
t Matt
Commons, trúng đạn tử trận được truy thăng Hạ Sĩ, trung Sĩ Brad Crose và Hạ Sĩ
Marc Anderson tử trận (Anderson chết bên trong trực thăng, Commons và Crose trúng
đạn chết ngay cửa lúc chạy ra). Những người sống sót chạy đến một góc núi bắn
trả lại quân khủng bố Al-Qaeda. Đại Úy Self quyết định dùng chiến thuật “chân vạc”
phản công, tiến lên đỉnh núi nơi đặt súng của địch. Biệt Động Quân tiến lên được
khoảng 20m, bị hỏa lực của địch bắn ra tới tấp, khựng lại tìm chỗ tránh đạn.



        Trực thăng Razor 02 thay vì bay lên
Gardez khi Razor 01 vào bãi đáp trên đỉnh núi Takur Ghar, được lệnh quay trở về
nhập lại với toán Biệt Động Quân đang chiến đấu nơi bãi đáp trực thăng (19 BĐQ
chia đôi lên hai trực thăng Razor 01 và 02). Razor 02 đáp xuống một điểm nơi hướng
đông cách đỉnh núi Takur Ghar 800m và thấp hơn 600m. Từ đó 10 binh sĩ BĐQ lội bộ,
đem theo súng đạn nặng nề, và bị dịch phát giác pháo kích bằng súng cối. Khoảng
10:30 phút sáng, họ lên đến đỉnh núi, chỉ cách vị trí súng đại liên PKM của địch
50 thước. Trong khi đó, toán BĐQ vào trước, yêu cầu phản lực F-15, F-16 bao vùng,
bắn hỏa tiễn không cho địch xung phong vào vị trí phòng thủ của BĐQ. Toán BĐQ đi
với Đại Úy Self chỉ còn lại 7 người, không đủ sức tấn công vào công sự phòng thủ
của địch, nên ông ta ra lệnh lui về phiá sau. Các phi tuần phản lực tiếp tục
bao vùng, yểm trợ làm cho quân khủng bố Al-Qaeda phải nằm yên tại chỗ, cho đến
khi toán BĐQ còn lại lên đến nơi, nhập với toán của Đại Úy Self.



        Khi toán 10 Biệt Động Quân lên đến nơi,
nâng tổng số BĐQ lên 14 người (toán Đại Úy Self có 9 người, lúc đó chỉ còn 4
tay súng). Trong khi BĐQ chuẩn bị tấn công, họ yêu cầu không yểm lần cuối cùng,
thả bom ngay trên công sự phòng thủ của địch. Khi phi cơ Hoa Kỳ thả bom xong, BĐQ
xung phong tiến lên, vừa di chuyển vừa bắn, ném lựu đạn. Trong vòng 10 phút, Biệt
Động Quân hon thành nhiệm vụ, giết số quân Al-Qaeda còn lại trên đỉnh núi.



        Khoảng 20:00 (8 giờ tối), đơn vị BĐQ cùng
với hai toán biệt kích Người Nhái Mako 21, 30 được trực thăng vào bốc từ bãi đáp
trên đỉnh núi Takur Ghar. Cho sự hy sinh của họ, Chapman, Cunningham, và Trung
Sĩ Keary J. Miller được huy chương Thập Tự Không Quân (Air Force Cross), huy chương
cao qúy hạng hai cho sự can đảm. Chapman và Slabinsky năm 2018 được huy chương
cao qúy nhất của Tổng Thống Hoa Kỳ (Medal of Honor). Brett Morganti được huy chương
Thập Tự Hải Quân (Navy Cross).



Theo tài liệu: 

https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_Takur_Ghar



Fort
Hays State University



Department
of Computer Science



Dallas,
Texas 07/22/2021



vđh



No comments:

Post a Comment