Sau khi về hưu, Chuẩn Tướng Bruce Sutherland qua định cư ở Palestine, trên đỉnh Canaan gần Safed, một thành phố cổ, cửa ngõ vào thung lũng Huleh từ phiá bắc Galilee. Ông mua một biệt thự, và đất đai để dưỡng già. Không khí trong lành trên đỉnh Canaan làm ông ta khỏe ra, ngủ yên quên đi những chuyện đã qua khi ông làm tư lệnh quân đội Anh trên đảo Cyprus.
Sutherland đi lên hướng bắc thăm đồi Hazor, dọc theo biên giới Li Băng viếng nơi chôn cất Esther trong trại lính và Joshua tại Abu Yesha. Một lần tình cờ có dịp ghé làng Gan Dafna, ông ta làm bạn với Bác Sĩ Lieberman và gặp lại Kitty Freemont. Sự hiện diện của nàng nhắc nhở đến chiếc tầu Exodus và đảo Cyprus, tuy nhiên ông đã bỏ qua hết và trở thành một người đầy nhân ái đối với các trẻ em trong Gan Dafna.
Một hôm về đến nhà, Sutherland ngạc nhiên vì sự có mặt của Thiếu Tá Fred Caldwell, ông ta cho biết mơí thuyên chuyển đến Palestine và chuyển lời của tướng Haven Hurst đến cho biết là ông nên cẩn thận vì đặc công Maccabee có thể giết ông ta. Vị Tướng về hưu cám ơn, cho biết ông ta đã về hưu và sống rất yên ổn.
Trên đường về, Thiếu Tá Caldwell gặp một sĩ quan Ăng Lê nhờ vả.
- Thiếu Tá có về Jerusalem tối nay không?
- Có. Tôi định về trước khi trời tối.
- Tốt quá. Chúng tôi có một tên tù Maccabee... Loại tù nguy hiểm, sợ bọn chúng phục kích cứu đồng bọn. Nhờ Thiếu Tá cho lên xe của Thiếu Tá.
- Được. Đem tên Do Thái lên xe.
Hai binh sĩ Ăng Lê lôi ra một đứa trẻ khỏang 14, 15 tuổi, bị xiềng xích cả tay lẫn chân. Gương mặt bị bầm tím chứng tỏ bị tra tấn đánh đập.
- Bọn tôi bắt được nó đêm qua. Trộm súng đạn và bắn chết hai binh sĩ.
Đứa trẻ Do Thái tên là Ben Solomon, bị bịt miệng, mắt nó nhìn binh sĩ Anh không chớp, loé lên tia mắt căm hờn. Thiếu Tá Caldwell gai mắt bước tới đấm một cú làm Ben Solomon ngã nhào xuống đất.
Trên xe viên Thiếu Tá có bốn người, ông ta ngồi đằng trước với tài xế. Đằng sau có một người lính ngồi kèm tên tử tù Do Thái mới 14, 15 tuổi. Thỉnh thoảng Thiếu Tá Caldwell lẩm bẩm “Đồ Do Thái bẩn thỉu”.
Họ lái xe ngang một thành phố hoàn toàn người Ả Rập Nablus, vào một làng Ả Rập có tiếng thù ghét Do Thái. Thiếu Tá Caldwell ra lệnh ngừng xe, nói với hai binh sĩ.
- Mình sẽ thanh toán thằng này.
- Nhưng mà! Thiếu Tá bọn Ả Rập sẽ giết nó. Mình được lệnh đem nó đi Jerusalem.
Thiếu tá Caldwell quát lên.
- Câm mồm. Mình báo cáo bọn khủng bố Maccabee, chận đường cướp tù nhân.
Hai binh sĩ Ăng Lê im lặng tuân lệnh cấp chỉ huy. Họ cởi xích cho Ben Solomon, chạy đến một đám đông thanh niên Ả Rập đang tụ họp trước một quán Cà Phê, đạp đứa trẻ Do Thái ra rồi thẳng đường đi Jerusalem.
Đúng như Thiếu Tá Fred Caldwell tiên đoán. Ben Solomon bị bọn Ả Rập phanh thây. Một điều viên sĩ quan Anh không biết là trong đám đông Ả rập có hội viên Maccabee.
Dov Landau tìm được một phòng trọ rẽ tiền trên đường Chain trong thành phố cổ Jerusalem. Theo lời chỉ dẫn, anh ta đi đến tiệm cà phê trên đường Saladin nằm trên đường Nablus gần cổng Damascus đợi, sau khi đưa chìa khóa phòng trọ cho Bar Israel.
Dov bán cho một tiệm cầm đồ, mấy chiếc nhẫn, vòng đeo tay lấy trộm được của ban giảng huấn trong làng Gan Dafna. Trong vòng ba ngày “sư phụ” Dov Landau đã quen thuộc tất cả mọi ngõ nghách trong thành phố cổ Jerusalem và khu buôn bán lân cận. Chàng dùng tiền mua sách vở về nghệ thuật, kiến trúc để đọc trong khi chờ bắt liên lạc với Maccabee. Đôi khi Dov ngừng đọc, gấp quyển sách để trên ngực, nhìn lên trần nhà nghĩ về Karen Clements, chàng đâu ngờ mình lại nhớ nàng dữ vậy! Dov Landau nhớ lại tất cả mọi chuyện kể từ những ngày sống trong trại tạm dung Caraolos trên đảo Cyprus, những ngày mới đến Gan Dafna. Dov Landau ngồi dậy, lấy tấm ảnh Karen Clements ra ngắm nghiá rồi để trên bàn ngủ bên cạnh đầu giường.
Dov Landau sống trong khách sạn được hai tuần, đến ngày cuối của tuần thứ hai, chàng phải đi xuống phố để bán thêm chiếc nhẫn. Khi vừa ra đến ngõ, chàng chợt trông một bóng dáng to lớn đang đứng khuất trong bóng mát. Dov đưa tay ra sau lưng sờ báng súng, đi tới.
- Dừng lại. Không được quay lại.
Tiếng ra lệnh phát ra từ trong bóng mát, Dov Landau đứng lại.
- Anh bạn muốn gặp Bar Israel. Vậy bạn muốn gì?
- Ông biết tôi muốn gì. Dov trả lời người đàn ông.
- Tên bạn là gì?
- Landau, Dov Landau.
- Bạn từ đâu tới?
- Gan Dafna
- Ai là người móc nối bạn?
- Mordecai.
- Bạn đến Palestine bằng cách nào?
- Chiếc tầu Exodus.
- Bạn cứ đi tự nhiên. Sẽ liên lạc với bạn sau.
Trong khi chờ đợi liên lạc, nhiều lần Dov chán nản chỉ muốn quay trở lại Gan Dafna. Chàng nhớ Karen ghê gớm. Dov sắp chìm vào trong giấc ngủ chợt có tiếng gõ cửa. Chàng vụt dậy, với khẩu súng, đứng ép sát vào cánh cửa.
- Tôi là bạn.
Dov nghe giọng nói quen thuộc của người đàn ông, chàng mở cửa nhìn ra ngoài nhưng chẳng thấy ai. Người đứng trong bóng tối tiếp tục ra lệnh.
- Quay mặt vào tường.
Dov làm đúng theo lệnh, chàng biết họ có hai người chứ không phải một, xuất hiện, bịt mắt chàng lại và dẫn đi ra một chiếc xe đậu sẵn ngoài cửa. Cũng như Ari trước đây, họ đẩy Dov nằm xuống ghế rồi phủ mật tấm vải lên.
Dov xử dụng giác quan thứ sáu bén nhậy ráng định hướng. Chiếc xe đang chạy trên đường Solomon, rẽ qua đường Via Dolorosa ra cổng Stephen. Chiếc xe đổi sang số mạnh để lên một ngọn đồi, có lẽ là đồi Olive. Xe bỗng chạy êm hơn, Dov biết chiếc xe đi qua viện đại học Hebrew, trung tâm y khoa Hadassah trên đỉnh Scopus. Xe chạy thêm mười phút nữa rồi ngừng lại.
Dov Landau đã tính ra được chính xác vị trí trong khu Sanhedriya, gần ngôi mộ Sanhedrin, một tu sĩ Rabbi thời xa xưa trong tòa án tối cao của Do Thái.
Họ đưa Dov Landau vào một phòng tối trong một căn nhà. Trong phòng đầy khói thuốc lá, chàng nhận định rằng có 5, 6 người đặt câu hỏi cho chàng. Gần hai tiếng đồng hồ, họ hỏi tất cả mọi chuyện, từ chuyện ấu thơ trong Warsaw ở Ba Lan, đến trại tử thần, đến đảo Cyprus, rồi đến Gan Dafna. Các người hỏi cung có vẻ hài lòng vì chàng.
- Trước mặt anh có bức màn. Đưa cả hai tay qua đó.
Dov Landau làm theo, một tay chàng đặt lên khẩu súng lục, bàn tay kia đặt trên quyển kinh thánh. Chàng được tuyên thệ vào Maccabee.
“Tôi, Dov Landau xin hiến dân thể xác, linh hồn cho các chiến sĩ tranh đấu cho tự do Maccabee. Tôi sẽ tuân theo tất cả mọi lệnh mà không đặt câu hỏi cấp chỉ huy. Trước sự tra tấn hoặc hành quyết của kẻ thù, tôi vẫn không khai tên các chiến hữu, hoặc các điều bí mật của Maccabee, cho đến hơi thở cuối cùng. Tôi sẽ không ngừng chiến đấu, cho đến khi tổ quốc Do Thái được công nhận dựa trên các sự kiện lịch sử của dân tộc tôi. Tôi xin thề dưới tên của những bậc anh hùng, tiền nhân Abraham, Isaac và Jacob, Sarah, Rebecca, Rachael, và Leah và những đấng tiên tri, những người Do Thái đã bị giết hại, và các anh chị tôi, những người đã bỏ mình vì lý tưởng tự do”.
Họ cởi miếng vải che mắt Dov Landau ra, tắt ngọn nến đi rồi bật đèn sáng lên. Chàng mở mắt ra, trước mắt là sáu đàn ông và hai phụ nữ. Từng người đến bắt tay Dov Landau. Akiva cũng hiện diện cùng với Ben Moshe, ông trùm vùng Palestine, Nahum Ben Ami (anh David), những người khác là Palmach. Akiva bước lại vỗ vai Dov.
- Dov. Anh sẽ giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, do đó không cần phải huấn luyện thêm.
- Tôi không gia nhập tổ chức để làm họa sĩ, ngồi vẽ.
- Anh sẽ có công việc chúng tôi giao phó. Ben Moshe trả lời, rồi tiếp.
- Đừng quên, anh là một Maccabee. Bây giờ hãy chọn tên một vị anh hùng dân tộc để đặt cho mình.
- Giora.
- Nhiệm vụ tạm thời, anh dựng lên một xưởng làm giấy tờ, tiền bạc giả, và đi theo chúng tôi. Khi nào làm được việc, tin tưởng được, chúng tôi sẽ cho đi theo làm chuyện đột kích tấn công.
Thiếu Tá Caldwell đang ngồi chơi bài Bridge trong hội quán sĩ quan Ăng Lê trong Jerusalem. Ông ta vẫn còn đang phân vân về cô gái Maccabee Ayala bị bắt hôm qua. Ayala vẫn chối là không có liên can gì đến Maccabee, cô ta là một sinh viên âm nhạc trong viện đại học Hebrew. Kể từ lúc bị bắt Ayala chỉ ngồi đọc kinh. Một người bồi đến bàn thưa.
- Xin lỗi. Thưa Thiếu Tá Caldwell, có điện thoại cho ông.
Thiếu Tá Caldwell đi lại chỗ điện thoại.
- Trình Thiếu Tá. Thẩm vấn viên Parkington ra lệnh cho tôi thông báo cho Thiếu Tá rằng, cô gái Maccabee đã chịu khai.
- Tốt.
- Thưa Thiếu Tá, Parkington đã cho xe đến đón Thiếu Tá. Xe sẽ đến trong vài phút nữa.
- Tốt. Cám ơn.
Caldwell bước ra khỏi hội quán. Một chiếc xe tấp vào và một binh sĩ bước ra chào ông ta.
- Chào Thiếu Tá Calwell.
- Chào anh.
- Thưa Thiếu Tá, xe của phòng điều tra.
Nói xong, người binh sĩ mở cửa sau chiếc xe cho Caldwell. Ông ta leo lên. Viên tài xế phóng xe chạy đi. Qua khỏi hai dẫy phố, bỗng chiếc xe tấp vào lề đường một cách khẩn cấp, rồi ba người đàn ông đợi sẵn, nhẩy lên xe. Rồi chiếc xe phóng vọt đi thật nhanh.
Caldwell xanh mặt, chồm lên nắm tài xế, bị anh ta quay lại dáng cho một báng súng lục, đồng thời Ben Moshe nắm cổ áo viên sĩ quan Ăng Lê, ấn trở lại ghế. Ông ta hoảng sợ nói.
- Xin các ông cắt nghĩa chuyện này.
- Đừng nóng Thiếu Tá Caldwell. Ben Moshe điềm tĩnh trả lời.
- Ngừng xe thả tôi xuống ngay tức khắc.
- Theo ông, chúng tôi có nên thả ông xuống dễ dàng như ông đã ném đứa bé 14 tuổi Ben Solomon nơi một làng đầy quân cướp Ả rập? Thưa Thiếu Tá, hồn ma Solomon gọi chúng tôi từ dưới nấm mồ, yêu cầu trả thù kẻ phạm tôi.
- Không đúng... Không đúng. Mồ hôi tuôn ra trên trán Caldwell, chẩy xuống mặt.
Ben Moshe, đặt trên đùi Caldwell một tấm ảnh, và rọi đèn pin vào. Tấm ảnh đứa bé trai 14 tuổi Ben Solomon không đầu. Thiếu Tá Caldwell ói mửa trên xe... Ông ta xin tha mạng. Xe đưa Caldwell đến một chỗ bí mật. Tại đó, viên sĩ quan Ăng Lê khai tất cả những điều mình biết về quân đội Anh.
Ba hôm sau, xác Thiếu Tá Caldwell được tìm thấy trên đỉnh Zion nơi cửa Dung, thành phố cổ Jerusalem. Trên xác ông ta có đính kèm bản nhận tội và tấm ảnh Ben Solomon với hàng chữ “Mắt đổi mắt. Răng đổi răng”. Thiếu Tá Fred Caldwell nhận lãnh định mệnh như Sisera người Canaan, dưới bàn tay Jael khi ông ta bỏ chạy trước quân thù cùng với Deborah và Barak.
Sự trả thù Thiếu Tá Caldwell có ảnh hưởng lan rộng khắp nơi. Ai cũng đồng ý trên vấn đề công lý, làm điều ác phải trả, nhưng phương pháp trả thù của Maccabee “ghê gớm” quá. Ngay trên nước Anh, dân chúng cũng không muốn đảng Lao Động đang nắm quyền giữ quân đội ở Palestine. Tại Palestine, quân đội Anh nổi giận, vừa lo âu.
Hai hôm sau khi tìm thấy xác Thiếu Tá Fred Caldwell nơi cửa Dung, cô gái Maccabee Ayala cũng chết vì nội thương khi bị tra tấn hỏi cung. Khi Maccabee biết được chuyện này, thành phố Jerusalem rung động trong hai tuần lễ trả đũa. Ngày thứ 14, ngày cuối cùng họ tấn công bộ chỉ huy Cơ Quan Điều Tra (CID) giữa ban ngày.
Trong trận tấn công Dov Landau hay “Little Giora” đã chứng tỏ sự can đảm vượt bực, và trở nên nổi tiếng trong Maccabee. Trong thời gian Maccabee làm loạn, Aliyah Bet (sau này trở thành cơ quan tình báo nổi tiếng Do Thái – Mossad) đem về thêm ba chiếc tầu chở dân nhập cảnh. Cảnh sát Anh chỉ lo đương đầu với những vụ khủng bố của Maccabee, lo bị phục kích bất tử, không dám đi lùng bắt dân nhập cảnh lậu.
Trong khi đó quân Liên Hiệp Quốc sắp qua vùng Trung Đông giữ an ninh trật tự. Tướng Haven Hurst âm mưu làm “cú” chót, tiêu diệt đám đầu não Do Thái trước khi quân LHQ đến. Ông ta tuyển hai sĩ quan và bốn binh sĩ, ăn mặc giả Ả Rập lái xe chở chất nổ lao vào một dinh thự nơi cấp lãnh đạo Yishuv đang họp. Viên tài xế lái xe chở chất nổ quá hồi hộp cán lên lề đường, lật xe làm nổ tung khu apartment bên cạnh, các cấp lãnh đạo Do Thái vô sự. Sau cú đó, tình báo Haganah và Maccabee điều tra và biết rằng, cả 6 người đều là binh sĩ Ăng Lê, Tướng Haven Hurst định chơi đòn “tiêu lòn” độc địa nhưng thất bại, khỏang 100 thường dân Do Thái bị tổn thương.
Haganah điều tra được tận gốc rễ, lên tới Tướng Arnold Haven Hurst, lấy được một phó bản “Báo Cáo của Haven Hurst”. Ông ta đánh canh bạc lớn, kết qủa trái ngược. Người Do Thái ở Palestine đoàn kết hơn bao giờ, Haganah và “Kẻ gây rắc rối” Maccabee tìm cách bắt tay nhau. Avidan cử Zev Gilboa đi Jerusalem tìm gặp Bar Israel để xắp đặt cuộc gặp gỡ giữa hai lãnh tụ.
Cuộc gặp gỡ được xếp đặt vào lúc 1 giờ sáng trên một cánh đồng vắng, nơi dựng trại của đơn vị 10 La Mã Lê Dương trước đây. Phiá Maccabee có Akiva và Ben Moshe, đại diện Haganah là Avidan, Zev Gilboa thay mặt cho lực lượng xung kích Palmach của Haganah. Avidan mở đầu.
- Tôi mong gặp các bạn để hai lực lượng của chúng ta có thể phối hợp hoạt động.
- Ông muốn chúng tôi làm việc dưới sự lãnh đạo của các ông? Ben Moshe nghi ngờ.
- Tôi đã từ lâu không còn ý tưởng đó. Thời gian sẽ trả lời. Các bạn có một lực lượng đáng kể trong ba thành phố lớn, và điạ bàn hoạt động dễ dàng hơn chúng tôi.
- Thế thôi à? Akiva dễ nổi nóng, nói thêm “Các ông chỉ muốn chúng tôi làm chuyện bẩn thỉu cho các ông”.
- Để ông ta nói đã. Ben Moshe cố làm dịu buổi nói chuyện.
- Tôi không thích mấy chuyện này. Họ (Haganah) đã phản bội mình, và sẽ làm nữa.
Avidan vẫn điềm tĩnh, móc túi lấy tờ phó bản “Báo Cáo của Haven Hurst” đưa cho Akiva.
- Akiva. Tôi vẫn lắng nghe những lời nhục mạ của ông. Để thời gian trả lời mọi chuyện. Một điều mà chúng ta có chung là cùng chung máu Do Thái, và yêu quê hương Eretz Israel.
- Mười bốn năm trước, tôi đã báo động người Ăng Lê là kẻ thù, chẳng ai tin tôi.
- Tôi không cãi chuyện chính trị với ông. Chỉ muốn làm việc chung.
- Chúng tôi sẽ cố gắng. Ben Moshe trả lời, sau khi Akiva đã nguôi cơn nóng giận.
Sau buổi họp của các lãnh tụ, ban tham mưu Haganah và Maccabee phối hợp, phác họa trả đũa vụ phá xập dinh thự Zion của người Do Thái.
Trong một đêm, quân Haganah phá hủy hệ thống đường rầy ra vào Palestine. Đêm sau, Maccabee xâm nhập vào sáu tòa đại sứ Anh trên các quốc gia trong vùng biển Điạ Trung Hải, tiêu hủy tất cả hồ sơ về Aliyah Bet. Đơn vị Palmach của Haganah phá hệ thống dẫn dầu Mosul tại 15 chỗ.
Vố cuối cùng do Maccabee đảm nhận, thanh toán Tướng Arnold Haven Hurst. Họ theo dõi bộ tư lệnh của ông ta trong trại Schneller 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày, ghi nhận tất cả mọi sự kiện, nhân viên, xe cộ ra vào, thời khóa biểu và sơ đồ căn cứ.
Sau bốn ngày, Maccabee nhận thấy rằng vị Tướng Ăng Lê là người bất khả xâm phạm, ông ta sống giữa lòng căn cứ, có cả hàng ngàn binh sĩ xung quanh. Mỗi khi đi ra ngoài, có một đoàn xe hộ tống, muốn tấn công Maccabee phải hy sinh hàng trăm quân, một điều không thể chấp nhận được.
Maccabee tìm ra được một kẽ hở. Một xe dân sự thường ra khỏi căn trại Schneller giửa mười hai giờ đêm, một giờ sáng, và trở lại trước khi trời sáng. Chuyện này xẩy ra mỗi tuần vài ba lần, và chỉ có một người tài xế mặc thường phục trên xe. Toán tham mưu Maccabee truy được, chiếc xe thuộc về một gia đình Ả rập Thereupon.
Họ nghiên cứu thêm chi tiết về đời tư Tướng Arnold Haven Hurst, được biết ông ta hay có bồ bịch. Với chức vụ quan trọng, ông ta không thể đem bạn gái vào trong căn cứ. Có thể ông ta đi ra ngoài ngủ với bạn gái, rồi trở vào trong căn cứ trước khi trời sáng.
Ai là cô bạn gái của Tướng Haven Hurst? Không thể là một phụ nữ Do Thái, phụ nữ Ăng Lê không có sẵn ở Palestine, như vậy phải là một cô Ả Rập. Điệp viên Maccabee tập trung vào chiếc xe, trong gia đình này phải có một phụ nữ trẻ đẹp, học thức và văn minh mới lọt vào mắt Haven Hurst. Những mảnh vụn của câu hỏi bắt đầu ăn khớp với nhau.
Điệp viên Maccabee theo dõi căn nhà Ả Rập, và cô gái. Đêm thứ hai, họ trông thấy cô gái Ả Rập ra khỏi nhà lúc nửa đêm, đi tới một căn nhà trong khu Ả Rập xang trọng, giầu có El Baq trong Jerusalem, gần góc đường Hebron-Bethlehem. Nửa tiếng đồng hồ sau, chiếc xe bí mật ngừng lại trước nhà, và Tướng Haven Hurst từ trong băng sau, bước vào trong căn nhà hẹn trước với người đẹp.
Đúng ba giờ sáng hôm sau, Haven Hurst giật mình thức dậy vì tiếng quát “Cầu xin Thượng Đế cho sự phục hận của Do Thái”. Ông ta nhẩy ra khỏi giường, tiếng người phụ nữ Á Rập thét lên giửa tràng đạn Maccabee cầy trên vách tường, đầy khắp phòng.
Sáng hôm đó, bộ tư lệnh quân đội Anh ở Palestine nhận được cú điện thoại của Maccabee, báo cho biết Tướng Arnold Haven Hurst hiện đang ở đâu. Maccabee còn đe dọa thêm, nếu trả thù, họ sẽ tung hình ảnh trần truồng của Tướng Haven Hurst lúc bị giết cho mọi người trên thế giới đều biết. Cuối cùng, cả đôi bên đều đồng ý cho rằng Tướng Arnold Haven Hurst chết vì “tai nạn xe cộ”ä.
Đến cuối tháng Sáu năm 1947, đội quân Liên Hiệp Quốc đến hải cảng Haifa, gồm các quốc gia Thụy Điển, Hòa Lan, Canada, Úc Đại Lợi, Guatemala, Uruguay, Peru, Tiệp Khắc, Nam Tư, Iran và Ấn Độ. Con sư tử gìa Barak Ben Canaan được mời cộng tác với Ben Gurion (Thủ Tướng đầu tiên của Do Thái), Bác Sĩ Weizmann (Người sáng lập ra chủ nghĩa Quốc Gia cực đoan Zionism) nằm trong ủy ban cố vấn cho đoàn quân Liên Hiệp Quốc.
Cứ vài tuần, bộ chỉ huy Maccabee phải di chuyển để bảo toàn bí mật. Sau những vụ khủng bố, ám sát Tướng Haven Hurst. Ben Moshe và Akiav nhận định phải di chuyển bộ chỉ huy ra khỏi Jerusalem ít lâu. Bốn người trong bộ chỉ huy dời đi Tel Aviv gồm có Ben Moshe, Akiva, Nahum Ben Ami, anh của David, và “Little Giora” Dov Landau. Dov trở nên tay chân thân tín của Akiva, chàng nổi tiếng trong Maccabee là gan dạ và tài làm giấy tờ giả.
Bốn người dọn đến tầng dưới mặt đất (basement) của một apartment do một Maccabee làm chủ, nằm trên đường Bene Berak, gần trạm xe bus trung ương và khu chợ cũ. Những tổ báo động được thiết lập trong các chung cư lân cận, lối thoát hiểm được phác họa ra v.v...
Gần mười lăm năm, Akiva đã lẩn tránh tình báo, an ninh Ăng Lê, đầu của ông ta được trả giá cao nhất trong vùng Palestine. Một sự trùng hợp xẩy ra, cơ quan anh ninh Ăng Lê đang theo dõi một căn apartment khác cũng trên đường Bene Berak, chỉ cách bộ chỉ huy mới của Maccabee ba căn. Từ nơi theo dõi, nhân viên an ninh phát giác tổ báo động của Maccabee, và quyết định hành động ngay tức khắc.
Dov Landau đang làm giấy thông hành giả El Savador trong một phòng dưới basement, chỉ có Akiva ở lại với chàng. Ben Moshe và Nahum đi gặp đại diện Haganah Zev Gilboa. Akiva bước vào trong phòng làm giấy tờ giả.
- Little Giora. Chú nói với Ben Moshe như thế nào để ông ta cho chú “ở nhà”?
- Mấy thứ giấy tờ này phải làm gấp.
Akiva nhìn đồng hồ rồi ngả lưng xuống chiếc ghế bố trong phòng.
- Có lẽ họ sắp về tới.
- Tôi không tin tưởng nơi Haganah. Dov phát biểu.
- Ờ! Trong hoàn cảnh hiện tại, mình phải cộng tác với họ. Không nên nản lòng, chú nên tập tính kiên nhẫn của nếp sống ngoài vòng pháp luật.
- Tôi đã sống ngoài vòng pháp luật trước đây.
Akiva ngồi dậy.
- Vậy ư! Chú còn quá trẻ, không nên quá lý tưởng, quá khích. Đó cũng là khuyết điểm của tôi... Quá khích.
- Akiva nói những điều như vậy, kể cũng lạ.
- Khi trở nên già yếu, tôi nhìn thấy cuộc đời khác... Little Giora, có rất nhiều thiếu nữ muốn làm bạn với chú, để cho cuộc đời thêm vui.
- Tôi không thích mấy chuyệân đó.
- À Há! Như vậy chú đã có người sẵn trong mộng mà vẫn dấu tụi này!
- Trước đây, tôi có một cô bạn gái... nhưng bây giờ hết rồi!
- Nếu vậy, tôi phải nói Ben Moshe tìm cho chú một cô khác.
- Tôi chỉ muốn “làm việc”.
Akiva lại ngả người xuống ghế bố rồi thiếp đi. Bên ngoài đường, 50 nhân viên an ninh Ăng Lê bao vây khu apartment, họ hốt gọn những tổ báo động đem đi ngay tức khắc và gõ cửa. Akiva mở mắt ra, nói với Dov “Chắc Ben Moshe và Nahum về tới, ra mở cửa cho họ vào”. Dov Landau đứng dậy ra mở cửa, rồi la lên “Bọn Ăng Lê”.
Tin ông trùm Maccabee, Akiva cùng Little Giora bị bắt làm xửng sốt mọi người Do Thái ở Palestine. Nhiều tin đồn truyền đi đổ thừa cho Haganah đã phản bội. Trong khi đó, viên Cao Ủy người Anh ra lệnh đem ra xử Akiva, Dov Landau nhanh chóng để tái lập sự cai trị của người Anh trên phần đất Palestine.
Akiva và Dov Landau bị tử hình bằng cách treo cổ, và sẽ bị hành hình trong vòng bốn hôm nữa. Cả hai bị biệt giam nơi khám đường kiên cố. Trong lúc hứng khởi, vị Cao Ủy phạm lỗi lớn, cấm không cho nhà báo được đăng tin, nhưng dân Do Thái có những tay tài phiệt hạng nặng trên khắp thế giới, nhất là tại Hoa Kỳ, tung tiền ra để đăng tin. Họ đăng hình ảnh ông già 80 tuổi Akiva và chàng trai trẻ Dov Landau 18 tuổi. Họ đăng trên báo những giai thoại về cuộc đời hào hùng của Akiva và Dov Landau, từ những khu tập trung ghetto, qua những trại tử thần Quốc Xã, v.v... Thời gian cai trị của những quốc gia tân tiến đã qua. Báo chí đòi hỏi chính quyền Anh cho họ gặp hai phạm nhân.
Thêm vào sự có mặt của đội quân Liên Hiệp Quốc, chính quyền Anh mất mặt họ “nghĩ lại” dựa vào tuổi tác của hai anh hùng Maccabee, một người đã quá già, một người còn quá trẻ. Họ đưa cả hai lên phòng giám thị nhà tù để cho hai viên chức Anh cắt nghĩa...
- Chúng tôi rất dễ thông cảm, và đã làm sẵn những đơn xin này để quý vị ký tên. Đây là những đơn xin ân xá... Qúy vị chỉ cần ký tên, chúng tôi sẽ đưa cả hai người ra khỏi đây, đến một thuộc điạ của chúng tôi ở Phi châu. Vài năm sau, mọi chuyện sẽ qua đi.
- Tôi vẫn chưa hiểu ông muốn nói gì? Akiva hỏi lại. Chúng tôi đi tù bên Phi châu vì lý do gì? Chúng tôi đã phạm tội gì? Chúng tôi chiến đấu để đòi tự do, vì lịch sữ của dân tộc. Chúng tôi là tù binh chiến tranh. Đất nước này bị xâm lăng.
Viên chức Ăng Lê đổ mồ hôi. Ông ta đã nghe nói nhiều về Maccabee.
- Ông Akiva hãy nhìn kỹ. Điều này xa hơn chuyện chính trị. Mạng sống của quý vị. Quý vị muốn ký hay không?
Akiva không trả lời, viên cao ủy Bradshaw đưa tờ giấy cho Dov Landau.
- Còn chú em. Chắc không muốn bị treo cổ. Ký đi rồi ông Akiva sẽ ký sau.
Bradshaw không dè, Dov chỉ liếc sơ qua tờ đơn xin ân xá, rồi nhổ nước bọt lên tờ giấy. Ông trùm Akiav ngước mắt lên nhìn hai viên chức Anh, vừa mất mặt, nửa lo sợ.
Chuyện Akiva và Little Giora từ chối xin ân xá được đang lên trang nhất. Hàng ngàn thanh niên Do Thái coi hai người như thần tượng, tiêu biểu cho sức kháng cự của dân tộc. Người Anh không biết tính sao bèn đặt ngày hành quyết đúng 10 ngày sau. Tình hình ngoài đường càng ngày càng căng thẳng, dân chúng biết ngòi thuốc súng đang cháy ẩm ỉ.
Thành phố Ả Rập Acre nằm nơi phiá bắc hải cảng Haifa. Nhà tù Acre rộng lớn được xây dựng trên những hoang tàn đạo quân Cứu Thế để lại. Trước đây, Ahmad el Jazzar, tên Đồ Tể đã biến nhà tù thành pháo đài của đế quốc Thổ (Ottoman) chống lại Nã Phá Luân. Sau này người Anh biến pháo đài thành nhà tù kiên cố chắc chắn với những lớp tường dầy.
Dov Landau và Akiva được nhốt trong phòng nhỏ xây bằng đá nằm trên một nhánh nơi hướng bắc. Trong phòng không có đèn hay bồn vệ sinh, chỉ có một lỗ hổng nhỏ phiá trên cho ánh sáng lọt vào.
Mỗi ngày các viên chức Anh vào khuyến dụ vài ba lần để khỏi bị treo cổ, Dov Landau tảng lờ như điếc, Akiva dậy cho họ một lời nói trong thánh kinh đuổi họ đi. Còn sáu ngày nữa, Akiva và Dov được đưa qua phòng giam tử tội đối diện phòng treo cổ.
Lúc đó đã một giờ sáng, người quản gia đưa Karen vào trong lúc Tướng Bruce Sutherland đang ngủ gục trong phòng đọc sách. Ông ta dụi mắt nhìn Karen.
- Trời ơi! Cô đến gì giờ này?
Karen vẫn còn xao động chưa biết ăn nói sao.
- Kitty biết cô đến đây không?
Karen lắc đầu, Sutherland kéo cô ta ngồi xuống ghế.
- Cô ăn uống gì chưa?
- Tôi không đói.
- Làm cho cô ta miếng sandwich và ly sữa.
Tướng Sutherland bảo người giúp việc, rồi hỏi Karen.
- Nào cô gái trẻ, cho tôi biết có chuyện gì?
- Tôi muốn gặp Dov Landau. Ông là người duy nhất có thể giúp tôi.
Tướng Sutherland đứng dậy, chắp tay sau lưng đi qua đi lại.
- Chuyện này tôi có thể giúp nhưng chẳng ích lợi gì. Cô và Kitty sẽ đi khỏi đây trong vài tuần nữa. Thôi ráng quên anh ta đi.
- Xin làm ơn. Tôi muốn gặp anh ta lần cuối. Làm ơn giúp tôi.
Sáng hôm sau, Tướng Sutherland gọi giới chức thẩm quyền Anh, họ mừng rỡ chỉ cầu mong có người làm hai tử tội Maccabee thay đổi ý kiến. Tướng Sutherland cũng hy vọng Karen sẽ làm vỡ lớp vỏ bọc thép của anh chàng Dov Landau. Ông ta dàn xếp cho xe đón Kitty nơi làng Safed, rồi cả ba lái xe đi Nahariya. Tại đó sẽ có cảnh sát Anh hộ tống đi đến nhà tù Acre, vì phải đi băng qua khu Ả Rập.
Một viên cai tù đến nói với Karen.
- Xong rồi mời cô đi.
- Để tôi đi theo. Kitty nói.
- Tôi chỉ muốn một mình gặp anh ta.
Hai cai tù võ trang hộ tống Karen đi qua nhiều lớp cửa sắt đến khu giam tử tù. Đến một buồng nhỏ hẹp, họ đưa Karen vào rồi quay ra khóa cửa lại. Bên trong còn một người coi tù khác, anh ta mở một cửa tò vò, rồi nói với nàng.
- Cô phải nói qua lỗ đó.
Karen nhìn vào trong thấy hai buồng giam nhỏ, một bên là Akiva, bên kia Dov đang nằm ngửa nhìn lên trần nhà. Nàng trông thấy một cai tù khác đi vào, mở cửa buồng giam cho Dov. Anh ta nói lớn.
- Dậy Landau. Có người muốn gặp anh.
Dov Landau tỉnh bơ, ngồi dậy nhặt một quyển sách dưới sàn và bắt đầu đọc.
- Có người đến thăm.
Chàng lật qua trang khác.
- Tôi nói. Có người đến thăm.
Lần này Dov trả lời.
- Tôi không muốn gặp những sứ giả đạo đức của các người. Nói với họ đi về...
- Không phải người của chúng tôi. Người phe các anh... Một cô gái.
- Nói cô ta đi về đi... Tôi đang bận.
Người cai tù bước lại lỗ tò vò nói vọng qua.
- Anh ta trả lời không muốn gặp ai.
- Dov! Karen vội lên tiếng gọi. Dov!
Tiếng Karen ngân vang trong buồng giam kín. Bên kia Akiava cũng nhìn qua buồng giam Dov Landau trong khi Dov cắn răng, mở thêm trang khác.
- Dov! Dov! Dov! Em đây. Karen.
Akiva đành phải lên tiếng.
- Trả lời nàng Dov. Đừng xuống điạ ngục trong im lặng. Nói chuyện với cô ta.
Dov Landau bỏ quyển sách xuống bước lại lỗ tò vò, chàng chỉ thấy khuôn mặt Karen ở đầu bên kia. Karen đang nhìn ánh mắt xanh lặng lẽ của Dov.
- Anh không thích trò hề... Nếu họ sai em vào đây để khuyên anh, em nên đi về ngay. Anh không xin xỏ đối với quân khốn kiếp.
- Xin anh đừng nói với em những lời như vậy.
- Anh biết họ xúi dục em.
- Em thề là không ai bảo em vào đây.
- Vậy chứ em đến đây làm gì?
- Để gặp anh lần cuối cùng.
Dov Landau lặng người đi, chàng chỉ muốn đưa tay qua chạm vào má Karen.
- Anh có được khỏe không?
- Được... Được.
- Em sắp đi qua Hoa Kỳ với Kitty.
- Tốt, đi khỏi đây để quên đi tất cả.
- Chắc em phải về... Đừng quên chúng ta bao giờ cũng vẫn là bạn.
Karen thò tay qua lỗ tò vò nắm tay Dov, chàng áp sát khuôn mặt vào chỗ hở. Karen kéo tay Dov qua phiá nàng, đặt tay chàng lên má và hôn bàn tay Dov. Dov khẽ lau nước mắt trên gò má Karen, rồi cánh cửa sắt mở ra. người cai tù xuất hiện, chấm dứt buổi thăm viếng.
Dov Landau nằm quay mặt vào trong vách, chàng không muốn cai tù, cũng như cấp chỉ huy Akiva biết mình đang khóc. Đã bao nhiêu năm nay chàng mới có dịp để khóc. Nước mắt tiếp tục tuôn ra cho đến khi Dov ngủ quên.
Barak Ben Canaan ghé thăm nhà nơi làng Yad El vài hôm trước khi theo phái đoàn qua Geneva. Trong khi đó Ari và David Ben Ami đang ở làng bên cạnh Ein Or, trong bộ chỉ huy Palmach trong vùng Huleh. Họ về Yad El, Jordana cũng từ Gan Dafna quay về ăn cơm gia đình tiễn ông Bố Barak.
Cơm nước xong, David, cùng với Jordana bước ra vườn sau, bà Mẹ Sarah đứng sau lưng ông chồng Barak, bà ta tì cằm lên mái tóc đỏ của ông ta. Barak nói với vợ “Tôi có chuyện nói với Ari”, rồi ra sân tìm người con trai mà ông ta rất hãnh diện.
- Đám Palmach trong Ein Or, dạo này như thế nào?
- Họ rất tốt, hăng hái và can đảm. Mình vào nhà thôi Bố, để Mẹ một mình!
Barak choàng cánh tay thân ái lên vai con.
- Bố sẽ phải đi Geneva trong hai ngày nữa. Chuyến đi này Bố buồn lắm, như chưa từng trải qua bao giờ. Đã hơn 15 năm nay, trên bàn ăn gia đình mình vắng bóng một người. Ari, con trai tôi. Đừng để họ treo cổ em của Bố (Akiva).
Ari Ben Canaan đi lùng khắp Jerusalem tìm bóng dáng Bar Israel. Không còn đường dây liên lạc giữa Haganah và Maccabee từ khi Akiva và Dov Landau bị bắt. Cuối cùng chàng biết được Bar Israel đang sống trong một căn apartment khu El Katamon.
Không cần qua thủ tục nữa, Ari đi thẳng đến căn apartment, đạp tung cửa bước vào. Bên trong Bar Israel đang ngồi đánh cờ, chàng quát lên ra lệnh cho người kia “Đi ra ngay”, rồi túm cổ áo chàng thanh niên đó tống ra ngoài, đóng cửa lại. Ari quay lại nói với Bar Israel.
- Anh bạn biết, tôi đi tìm bạn cả ngày hôm nay.
- Thế bây giờ anh muốn gì?
- Đưa tôi đi gặp Ben Moshe.
- Chúng tôi không còn liên hệ với cấp chỉ huy Haganah nữa (Avidan).
- Tôi không phải cấp chỉ huy Haganah. Tôi là Ari Ben Canaan, cháu của Akiva.
- Đồng ý. Nhưng lệnh là lệnh.
Ari hất tung bàn cờ, túm cổ Bar Israel “Tao bẻ cổ mày ngay bây giờ!”.
Ben Moshe đang ngồi trước bàn làm việc ở bộ chỉ huy Maccabee trong khu Hy Lạp. Bên cạnh là Nahum Ben Ami, cả hai ngước lên nhìn Ari rồi Ben Moshe lên tiếng.
- Ben Canaan có mặt hôm nay. Bạn muốn gì?
- Tôi muốn biết kế hoạch của quý vị về trường hợp Akiva và chàng thanh niên.
- Chúng tôi có thể làm được gì?
- Các ông nói láo!
- Bọn tôi làm gì, điều đó ăn thua gì đến anh? Nahum hỏi lại.
Ari đập mạnh tay xuống bàn.
- Có ăn thua đến tôi. Akiva là chú tôi.
- Chúng tôi đã có nhiều kinh nghiệm... làm việc với các bạn. Ben Moshe trả lời.
- Mình sẽ vào trong nhà tù Acre đem Akiva và Little Giora ra.
Ben Moshe kéo ngăn kéo lấy tấm họa đồ nhà tù Acre ra... Maccabee không để ông trùm Akiva, đồng bọn chết nhục nhã trong tay kẻ thù dễ dàng. Họ đã điều nghiên nhà tù cẩn thận, lính canh, nơi giam Akiva và Dov Landau, cách làm việc của bộ chỉ huy nhà tù, kể cả độ dầy của bức tường đá v.v... Ngày ra tay sẽ là ngày mai.
Còn tiếp bấm vào link
Còn tiếp bấm vào link
No comments:
Post a Comment